Bài đăng

Tả một anh bộ đội mà em y��u quý

Hình ảnh
Bài làm Anh Dũng là con trai yêu quý của bác Hải. Sau khi tốt nghiệp trường Đại học Kĩ thuật Quân sự, anh Dũng ra công tác ở quần đảo Trường Sa với quân hàm Thiếu uý. Sau hai năm công tác ở đảo, anh được thăng quân hàm Trung uý, được về phép ba tuần. Anh sang nhà em chơi, biếu bố mẹ em một cân cá khô, món quà biển của lính đảo. Anh cho em một vỏ ốc biển bảy màu, rất đẹp. Tả một anh bộ đội mà em yêu quý Anh Dũng cao 1,7 mét, nặng 75 kg. Anh to khoẻ và hùng dũng. Cặp mắt anh sáng ngời, ngực nở, chân tay rắn chắc, màu da rám nắng như sơn mài. Anh bảo lính đảo phải khoẻ mới đương đầu được với sóng gió đại dương. Anh kể bao chuyện vui và lạ ở trên đảo: Có những con vích to và nặng hai, ba tạ; có những đàn chim vài nghìn con bay rợp trời; rồi chuyện đi tuần tra, đi câu cá, trồng rau xanh, đọc sách báo, gói bánh chưng trong dịp Tết… Đời lính đảo thật gian khổ và đáng tự hào. Chiều nay, em đi học về, mẹ cho biết anh Dũng đã ra đảo rồi, em nhớ anh nhiều quá.

Tả một người phụ nữ mà em yêu quý

Hình ảnh
Bài làm Cô của hai anh em thằng Giang, thằng Quỳ được bà con làng xóm gọi là Cô Ba Chìa. Hai anh em nó mồ côi cả bố và mẹ. Cô nó nuôi hai anh em nó từ ngày tấm bé. Đi thanh niên xung phong 11 năm ở Trường Sơn, sau năm 1975 trở về quê, cô quá lứa lỡ thì, lại hay bị đau ốm nên không đi lấy chồng, ở vậy nuôi hai đứa cháu nhỏ mồ côi. Tả một người phụ nữ mà em yêu quý Cô Ba Chìa nay đã 46 tuổi, người gầy đen. Cô búi tóc. Mái tóc đã điểm bạc. Cô có đôi mắt rất sáng, giọng nói nhỏ nhẹ, dịu dàng. Ngoài tiền lương trợ cấp ít ỏi, cô trồng rau và bán rau để nuôi hai cháu ăn học. Cái quần đen, cái áo màu xanh đã bạc sờn, khi nào gặp, em cũng thấy cô Ba Chìa ăn mặc mộc mạc như thế. Cô thức khuya dậy sớm trồng rau, gánh rau ra chợ bán. Cô rất thương hai cháu. Cứ đến ngày rằm hằng tháng, cô Ba Chìa lại cho mỗi đứa 10.000 đồng để "nuôi lợn nhựa". Đầu năm học, dịp tết, cô mua sắm sách vở mới, cặp, ba lô mới, giày dép mới, mũ mới cho hai cháu. Thằng Giang học lớp Ba, thằng Quỳ học lớp Hai.

Tả cái bảng lớp học của các em

Hình ảnh
Cho đến năm học này (2008), các lớp học trường em vẫn sử dụng bảng đen truyền thống. Cái bảng to và rộng độ hai chiếc chiếu cỡ lớn, được đóng vào giá gắn chặt vào bức tường trên cùng mỗi lớp học, phía bên trái bàn thầy, cô giáo. Một nửa bảng đen được kẻ ô vuông, để cô giáo dạy tập viết, tập vẽ cho chúng em. Lớp 2A của chúng em có tám tổ, mỗi tổ làm trực nhật một tuần. Tổ năm có sáu bạn. Hôm nào trực nhật, chúng em đi học sớm độ nửa giờ để quét lớp, để lau bảng. Bảng được lau sạch bằng giẻ ướt vắt khô, lau hai ba lần. Lau xong bạn Hương kiểm tra lại rất cẩn thận. Giờ học toán, chính tả, luyện từ…chúng em cảm thấy cái bảng lớp như có linh hồn, có sức hút kì lạ. Hằng trăm con mắt tuổi thơ theo dõi hàng chữ, con số bằng phấn trắng của cô giáo viết lên bảng đen. Cái bảng như luôn luôn nhắc chúng em phải chú ý, phải tập trung nghe lời cô giáo dạy bảo. Chúng em lớn lên từng giờ, từng ngày cùng với cái bảng đen thân quen của lớp mình. Cái bảng là tấm gương tâm hồn tuổi thơ chúng em. Nguồn E

Tả cái bảng con của em

Hình ảnh
Vào đầu năm học mới, mẹ đã mua cho em rất nhiều đò dùng học tập: bút mực, bút chì, thước kẻ… và một cái bảng con thật xinh xắn nữa. Cái bảng của em được làm bằng gỗ, rất nhẹ. Bảng hình chữ nhật, chiều dài khoảng 30 cm, chiều rộng khoảng 25 cm. Bảng khoác chiếc áo màu đen bóng. Hai mặt bảng được kẻ những ô vuông đều đặn. Ơû một góc bảng có cái lỗ nhỏ để buộc vào góc bảng. Đầu dây còn lại em buộc cái khăn lau bảng được làm bằng những mảnh vải, màu sắc sặc sỡ. Mỗi khi viết, màu phấn trắng nổi lên trên nền bảng đen bóng. Em dùng khăn lau bảng xóa đi những dòng chữ đã viết, bảng lại trở về với chiếc áo thật đẹp của mình. Em rất thích cái bảng con của em. Bảng đã giúp em rất nhiều trong học tập. Em đã tập viết chữ, làm những phép toán và vẽ những bông hoa, những con vật… trên bảng theo yêu cầu của bài học. Cái bản con như người bạn thân thiết của em. Em luôn nâng niu, giữ gìn cẩn thận. Chính vì thế, em đã sử dụng từ đầu năm học đến nay mà trông nó vẫn còn như mới vậy.

Tả một cháu bé lần đầu tiên em mới gặp

Hình ảnh
Đề bài: Tả một cháu bé lần đầu tiên em mới gặp Bài làm Hôm ấy, trên đường đi học về qua Cống Trắng, em gặp một cháu bé trai đang lon ton chạy theo mẹ. Mẹ nó đi chậm lại, nó chạy vượt lên, rồi quay đầu, đứng lại nhìn mẹ mà cười. Tả một cháu bé lần đầu tiên em mới gặp Cháu bé vùng biển, trông rất rắn chắc, khoẻ mạnh. Cái đầu tròn, trán cao, cặp mắt mở to, đen nhánh. Chân tay mập mạp, cứng cáp, dẻo dai. Nó độ ba, bốn tuổi mà to khoẻ, nhanh nhẹn. Nghe em cất tiếng chào mẹ nó, bé ngước cặp mắt ngay thơ nhìn em. Rồi nó làm quen, nắm lấy tay em, vỗ vào ba lô đựng sách vở của em. Chị cho biết nó tên là Việt, hai mẹ con về làng Bằng quê ngoại. Khi em chào hai mẹ con chị, rẽ về làng, đứa bé giơ tay vẫy vẫy. Đi được một quãng ngắn, nó còn quay đầu lại nhìn em.

Tả bộ bàn ghế của tổ em

Lớp 2C của chúng em có mười bộ bàn ghế bằng gỗ tạp, đã cũ. Tất cả đều được sơn nâu, khá bóng và đẹp. Mỗi tổ có bốn học sinh được ngồi chung một bàn. Bàn, ghế nào cũng được đánh số, không thể lẫn lộn. Bộ bàn ghế số năm của tổ em được kê vào giữa, phía trong lớp học. Long, Việt, Nga và em cùng ngồi chung một bàn. Mỗi đứa có một giang sơn riêng. Ngăn bàn để cặp hoặc ba lô sách. Mặt bàn để sách vở, để dụng cụ học tập. Giờ chính tả, giờ tập viết, lúc nào chúng em cảm thấy vùng lãnh thổ của mình trên mặt bàn trở nên chật chội. Chúng em cố gắng giữ gìn không chạm khuỷu tay vào nhau làm ảnh hưởng đến chữ viết. Mặt bàn, mặt ghế lúc nào cũng sạch bong, gọn gàng, thứ tự, không lộn xộn. Chúng em cùng giao ước và thực hiện: giữ bàn ghế sạch không được viết, vẽ hoặc dùng dao nhọn khắc lên mặt bàn.

Tả một cụ già mà em biết

Hình ảnh
Bài làm Nhà em sống trong một con hẻm nhỏ, xung quanh là rất nhiều ngôi nhà của các cụ già. Tuy nhiên mỗi lần đi học ra ngõ, em vẫn thường chú ý đến hình ảnh của một cụ già ngồi bán xôi ở đầu ngõ. Cụ tên Tý, sống cách nhà em 3 nhà. Ngày nào em thấy cụ ngồi bán xôi đầu ngõ. Cụ Tý năm nay đã hơn 60 tuổi nhưng mái tóc của cụ bạc phơ, trắng như cước. Cụ búi tóc củ tỏi ở trên đầu, và quấn một chiếc khăn. Cụ bảo rằng tóc cụ thưa nên cụ buộc như thế này. Hằng ngày cụ ngồi bên một chiếc thúng thơm nức mùi xôi xéo, ngày ngày cụ dậy thật sớm để hông xôi mang bán cho mọi người để kiếm tiền trang trải cuộc sống cũng như giết thời gian. Hàm răng của cụ đã rụng đi mấy chiếc, cụ cứ nhai trầu chóp chép mỗi khi em đi qua. Hàm răng cụ đen nháy vì ngay xưa cụ ăn nhiều trầu. Tả cụ già – văn lớp 2 Đôi bàn tây gầy và xương, thi thoảng còn run run lên vì tuổi cao và sức yếu. Mắt cụ đã mờ đi, tuy nhiên vẫn có thể phân biệt được tiền mỗi khi khách trả. Mọi người vẫn luôn thích ăn xôi